Xin hỏi anh sao mãi viết thơ tình?
Lỡ, dẫu chuyện tình bây giờ đã lỡ,
đêm từng đêm, Em, nhức nhối tim mình!
Cũ, chuyện tình không bao giờ cũ,
dẫu lỡ...chuyện tình bây giờ đã lỡ,
Sân trường xưa, thơ thẩn kiếm tìm
Con đường xưa, phố xá im lìm... Buồn lên!
Cũ, chuyện tình không bao giờ cũ
Lỡ, chuyện tình bây giờ dang dở.
Đời không anh, hoa lá dỗi hờn,
Đời không em, thức trắng canh trường... Gọi tên!
Cũ, chuyện tình không bao giờ cũ
Dẫu lỡ, chuyện tình bây giờ cách trở.
Xa thật xa, hai đứa đau buồn,
Lâu thật lâu, hai đứa vẫn còn... Trong nhau
Anh bảo rằng chuyện tình đã cũ,
Sao từng đêm anh vẫn thở dài?
Lỡ, chuyện tình dù rằng đã lỡ...
Hai đứa mình ai nhớ thương ai?
Cũ, chuyện tình không bao giờ cũ.
Dẫu , lỡ, chuyện tình bây giờ đã lỡ...Anh ơi!
Vancouver, một thoáng thương thầm.
Nguyên Thùy